Chưa lần nào em nói yêu anh
Sao cứ ngỡ rằng em đã nói
Băn khoăn lắm khi nhìn đôi mắt ấy
Yêu, hay là không yêu.
Năm năm gần rồi bốn năm xa nhau
Niềm vui đến rồi niềm vui vụt tắt
Điều linh cảm những đêm dài thao thức
Nhắc lòng anh nghĩ nhiều về em.
Tình yêu dù đổi thay, điều linh cảm vẫn còn
Như ngọn lửa bao đêm vẫn sáng
Dù linh cảm vẫn chỉ là linh cảm
Vẫn thương nhiều như ngày còn thơ.
Em không yêu anh, điều ấy thật không ngờ
Lừa dối mãi lòng anh là cảm giác
Một đốm sáng bật lên từ sự thật
Hơn nhiều đốm sáng dội trong mơ.
Anh vẫn thắp đèn lên khi đêm về
Như thắp mãi cái điều linh cảm ây
Em vẫn xa nhưng gần biết mấy
Linh cảm đưa ta về với nhau.
Niềm vui cuối cùng giữa cuộc đời thương đau
Là linh cảm được em yêu tha thiết
Anh vẫn giữ như đời anh
Như ngọn lửa tình yêu không tắt.
Chế Lan Viên
Thứ Năm, 27 tháng 1, 2011
Thứ Tư, 26 tháng 1, 2011
Nghe những tàn phai 16
Ai vội đi, xin ai đừng đi
Vì ai đó còn chưa nói với ai điều gì
Ngày ngày mặt trời hôn lên bước chân
Và hoa tím vẫn rơi đầy sân.
Con đường chưa quên tên bàn chân
Bàn chân đã lãng quên con đường nhỏ
Ai vội đi, để ai còn đứng dó
Tìm bàn chân ai trong tiếng lá rơi.
Thanh Tùng
Vì ai đó còn chưa nói với ai điều gì
Ngày ngày mặt trời hôn lên bước chân
Và hoa tím vẫn rơi đầy sân.
Con đường chưa quên tên bàn chân
Bàn chân đã lãng quên con đường nhỏ
Ai vội đi, để ai còn đứng dó
Tìm bàn chân ai trong tiếng lá rơi.
Thanh Tùng
Thứ Hai, 17 tháng 1, 2011
Ác Quỷ 02
Khóc làm chi, nàng hỡi, khóc làm chi
Nước măt nàng đâu phải là sương mát
Nước mắt làm gương mặt nàng mờ nhạt
Nước mắt làm cháy bỏng nếp mi tươi
Người đã xa, người ấy đã xa rồi
Người đã chết hiểu gì đau khổ nữa
Hồn ấy đã lên thiên đường rực rỡ
Giữa trăm hương, ngàn sắc, vạn thanh âm
Chốn thiên đường ai nhớ chuyện dương gian
Tiếng tiên nhạc át trùm lên tiếng khóc
Nước dòng Ngân rửa sạch làu nước mắt
Khóc làm chi, nàng hỡi khóc làm chi
Người kiều diễm ơi nàng hãy tin đi
Số mệnh yểu của chàng trai trẻ ấy
Chẳng xứng đáng với một hàng lệ chảy
Một phút buồn tê tái của nàng đâu
Kìa lồng lộng cao sâu
Cả thiên hà lặng chảy
Không buồm, không bánh lái
Trùng điệp giữa sương xa
Trên đồng trời bao la
Hàng mây bay ẩn hiện
Đường mây không dấu vết
Tơ mây giăng đầy trời
Mây cùng sao cứ trôi
Không buồn vui chi hết
Không hẹn hò vĩnh quyết
Không hối hận, chờ mong
Lúc buồn đau hãy trông
Bầy mây và sao ấy
Gạt chuyện đời ngang trái
Để yên lòng ưu tư
Nàng nghe ta cứ mỗi lần đêm đến
Dãy Capcazơ sầm tím ánh tà huy
Cứ mỗi lần bóng tối cất lời ru
Cho vạn vật khép hàng mi thiếp ngủ
Cứ mỗi lần hàng cây cao gửi gió
Tự núi về ve vuốt cỏ đồng xa
Chim bay chuyền từ tổ ấm bay ra
Cánh chấp chới mặc lòng trong bóng tối
Hoa dạ hợp phô mình đêm mát rượi
Bên dàn nho xanh uống rượu sương khuya
Cứ mỗi lần trăng gác núi bên kia
Chờ yên ắng để nhẹ nhàng cất bước
Đến song hoa mà ngắm nàng yên giấc
Thì nàng ơi, ta sẽ đến thăm nàng
Ta sẽ ngồi cho đến tận vầng đông
Và rắc những mộng vàng lên mi đẹp.
Lermontov
Cho vạn vật khép hàng mi thiếp ngủ
Cứ mỗi lần hàng cây cao gửi gió
Tự núi về ve vuốt cỏ đồng xa
Chim bay chuyền từ tổ ấm bay ra
Cánh chấp chới mặc lòng trong bóng tối
Hoa dạ hợp phô mình đêm mát rượi
Bên dàn nho xanh uống rượu sương khuya
Cứ mỗi lần trăng gác núi bên kia
Chờ yên ắng để nhẹ nhàng cất bước
Đến song hoa mà ngắm nàng yên giấc
Thì nàng ơi, ta sẽ đến thăm nàng
Ta sẽ ngồi cho đến tận vầng đông
Và rắc những mộng vàng lên mi đẹp.
Lermontov
Ác Quỷ 01
Tôi xin thề trước sao đêm nghiêm lạnh
Trước bình minh hồng, trước chiều cô quạnh
Rằng vua Ba Tư vàng chảy bạc ròng
Các đấng khanh hầu, các bậc quân vương
Chưa ai được hôn lên đôi mắt ấy
Vòi lệ đài ngày qua ngày xối chảy
Nước như sương, như bạch ngọc tuôn trào
Cũng chưa từng một buổi nắng nôi nào
Được tắm rửa một thân hình như vậy
Và mái tóc như nhung, như suối ấy
Chưa tay ai được chạm đến bao giờ
Tôi xin thề từ những buổi hoang sơ
Dưới trời Nam chưa bao giờ có thể
Có một người đẹp huy hoàng đến thế.
Lermontov
Chủ Nhật, 16 tháng 1, 2011
Thứ Bảy, 15 tháng 1, 2011
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)